×
Sự xuất hiện của Tiết Lập Đông, hay còn gọi là Lidong trong tiếng Trung, là một tiết khí quan trọng, tô điểm cho cảnh quan bằng nét tĩnh lặng và chiêm nghiệm sâu sắc hơn. Đây là thời điểm chuyển mình then chốt trong lịch âm dương truyền thống, tượng trưng cho sự kết thúc mùa gặt hái và sự khởi đầu chính thức của mùa đông. Năng lượng của thế giới tự nhiên trải qua sự thay đổi sâu sắc; sức sống rực rỡ, bao la của mùa thu dần rút lui, nhường chỗ cho giai đoạn tích tụ nội tại và bảo tồn năng lượng. Các loài vật bắt đầu giấc ngủ dài, những tán cây trơ trụi giữa bầu trời, và một sự im lặng rõ rệt buông xuống khắp các cánh đồng. Đây không phải là thời điểm của sự suy tàn, mà là khoảng nghỉ ngơi cần thiết, một trạng thái ngủ đông quan trọng nhằm tích lũy sức mạnh cho sự bùng nổ của sự sống vào mùa xuân sắp tới. Đối với con người, sự chuyển tiếp này là lời nhắc nhở mạnh mẽ về việc chậm lại, điều chỉnh theo nhịp điệu tự nhiên bằng cách hướng sự chú ý vào bên trong, đồng thời chuẩn bị cho cơ thể và tâm trí những tháng ngày lạnh giá và u ám phía trước.
Các truyền thống ẩm thực trong Tiết Lập Đông gắn liền sâu sắc với nguyên tắc bồi bổ cơ thể và giữ ấm. Trên khắp các vùng miền, phong tục tăng cường sức khỏe bằng những món ăn đậm đà, giàu năng lượng là nét chung phổ biến. Ở miền Bắc Trung Quốc, việc làm và thưởng thức bánh gối (dumplings) gần như trở thành một nghi thức. Hành động chuẩn bị nhân, gói những chiếc vỏ bánh mỏng, rồi cùng gia đình thưởng thức những chiếc bánh nóng hổi là biểu tượng của sự ấm áp và quây quần, xua tan cái lạnh giá đang bao phủ bên ngoài. Câu nói vui "Ăn bánh gối vào ngày Lập Đông, nếu không tai sẽ bị đóng băng" nhấn mạnh một cách hài hước niềm tin về sức mạnh bảo vệ cơ thể khỏi cái lạnh của món ăn này. Ở miền Nam Trung Quốc, người ta thường ưa chuộng các món súp và hầm đậm đà hơn. Các nguyên liệu như gừng, kỷ tử, đậu đen, và thịt nhiều chất béo được hầm chậm thành những nồi nước bổ dưỡng, tin rằng có thể tăng cường khí nội tại và củng cố sức đề kháng cho cơ thể. Những viên trân châu làm từ gạo nếp, đôi khi được nấu trong nước dùng đậm đà hoặc siro ngọt, cũng là lựa chọn phổ biến, với độ dẻo dai và ấm nóng được xem là nguồn mang lại sự an ủi và năng lượng bền vững.
Ngoài nhà bếp, Tiết Lập Đông còn mang theo một bức tranh phong phú về ý nghĩa văn hóa và tinh thần. Đây là thời điểm để tưởng nhớ tổ tiên và suy ngẫm về tính chu kỳ của sự tồn tại. Một số gia đình tổ chức các nghi lễ thể hiện lòng kính trọng, bày tỏ sự biết ơn vì mùa màng vừa qua và cầu mong những điều may mắn trong suốt mùa đông. Khái niệm triết học về sự cân bằng Âm và Dương cũng đặc biệt quan trọng trong giai đoạn này. Mùa đông được xem là đỉnh điểm của thế Âm—đặc trưng bởi cái lạnh, bóng tối và sự nghỉ ngơi. Để duy trì sự hài hòa, điều thiết yếu là nuôi dưỡng năng lượng Dương thông qua việc nghỉ ngơi đầy đủ, giữ ấm cơ thể và tiêu thụ các loại thực phẩm ấm nóng. Giai đoạn này khuyến khích một lịch sinh hoạt xã hội yên ả hơn, tạo điều kiện cho những hoạt động nuôi dưỡng tinh thần như đọc sách, viết lách, thiền định hoặc thưởng thức vẻ đẹp hoang sơ của khung cảnh mùa đông. Đây là mùa để bảo tồn nguồn năng lượng sống quý giá của con người, giống như chú gấu trong thời gian ngủ đông, và để dành thời gian cho sự chiêm nghiệm lặng lẽ. Khi thế giới bên ngoài chìm vào giấc ngủ băng giá, Tiết Lập Đông mang đến một cơ hội quý báu để tạm dừng, trân trọng sự tĩnh lặng và tích tụ lại nguồn lực nội tâm, để khi mùa xuân đến, chúng ta sẽ hồi phục, kiên cường và sẵn sàng cho một chu kỳ phát triển mới.